Câu chuyện về học sinh nghèo nơi miền biên giới Mường Khương yêu thương!
9h sáng mới khuân đồ
từ tàu lên xe tải và bắt đầu chuyến đi tới Dìn Chin, cách TP Lào Cai hơn 80km. Đoạn đường từ TT Mường Khương lên đến Pha Long đường
đèo quanh co, uốn khúc khó đi, hơn nữa đường vừa bị sạt lở nên quãng đường như dài hơn.
Công ty CPQT Sơn Hà dành tặng cho trường 02 chiếc bồn nước với trị giá 8.800.000 đồng. Món quà
tuy chưa thật lớn, xong nó là món quà rất quý giá và ý nghĩa cho các em học sinh khi mà vật dụng chứa nước hiện tại của các em là những chiếc can nhựa thậm chí còn không có nắp đậy.
Tổng cả trường mầm non, cấp 1 và cấp 2 Dìn Chin có hơn 700 học sinh nhưng chia ra làm 4 điểm quanh xã Tả Gia Khâu. Các em thật sự rất khó khăn, có em mặc chiếc áo rách bên sườn 1 đoạn dài, mặt mũi
lấm lem, quần áo thì tả tơi, nhếch nhác. Sự khó khăn thể hiện rõ trên khuân mặt của từng em một. Điều tuyệt vời nhất là bấtcứ em nào khi được tôi chia kẹo các em
đều lễ phép cúi đầu và nói “con xin cô ạ”.
Cả tuần chỉ có 1 phiên chợ và nhà nào có tiền hoặc có đồ mang đi đổi cũng chỉ đổi được 2 lạng thịt cho cả nhà ăn trong 1 tuần thôi. Muốn ăn lại phải chờ đến phiên chợ tuần sau mới có. Câu chuyện về
những bữa cơm có thịt tôi đã từng đọc được của các tình nguyện viên chia sẻ trên internet nhưng tôi chưa thật thấm thía, cho đến hôm nay, tại mảnh đất này, trước mặt tôi là những hình ảnh đó, những học sinh nghèo đó,… tôi đã thật sự thấm thía……
Chúc các em ở lại mạnh khỏe, chúc các thầy cô luôn dành nhiều tâm huyết cống hiến cho mảnh đất yêu thương và chan chứa tình người nơi đây.